Relex Smile - Chặng đường của ánh sáng

Một khoảng thời gian đầy biến động trong cuộc đời của mình, đáng nhớ và cũng đáng quên. Có lẽ mình sẽ viết lại tất cả theo định dạng timeline, mỗi cột mốc đều là những cố gắng, hy vọng và chờ đợi  cho 1 tương lai tốt đẹp hơn.

Tháng 7 năm 2019


Năm nay, sinh nhật tuổi 29 được mình tổ chức sớm vào ngày 7/7. Không có bánh mà cũng chẳng có nến, tất cả chỉ đơn giản là một buổi tụ họp với vài anh em ở Huy Mập quán.

12/7 : sáng vẫn làm việc bình thường nhưng đầu giờ chiều thì cả mẹ, bác Vân và mình đã bon bon trên đường lên Hà Nội. Trên đường đi, anh Hùng trưởng phòng còn gọi điện hỏi thăm. Tới nơi, 2 bác cháu vội vàng cất đồ rồi qua luôn nhà bác sĩ (bs) Sơn để kiểm tra thêm lần nữa. Hẹn mai mổ.

13/7 : cuối cùng thì ngày quan trọng này cũng đến. Thật ra mình không thích con số 13 cho lắm nhưng bố chọn ngày này rồi, với lại bs Sơn chỉ có thể mổ vào cuối tuần ở mắt Việt Nga nên ok thôi :)

8h30 sáng, 3 mẹ con (cả Móm) bắt taxi tới viện mắt Việt Nga. Sau khi trải qua các thủ tục thì mấy đứa mổ hôm ấy được tập trung lại hết ở 1 phòng để nghe bs Sơn giải thích về các vấn đề liên quan. Sau đấy nghỉ ngơi chút rồi vào phòng chờ.

Người mình to quá nên không có cái quần nào vửa cả (11h55 ngày 13/07/2019)

Cuối buổi trưa, bs Sơn trở lại và việc mổ được tiến hành. Mình nhớ có 9 đứa mổ Relex Smile vào hôm đấy và mình xếp ở vị trí thứ 4. Mổ smile nhanh lắm, mỗi mắt tầm 2-3 phút thôi nhưng việc chuẩn bị thì đến gần nửa tiếng. Đầu tiên là bôi thuốc tê lên vùng mặt rồi đợi cho ngấm thuốc, lúc này 2 mắt vẫn có thể nhắm mở bình thường nhưng cảm giác thì không còn. Sau đó điều dưỡng dẫn vào phòng, 2 người 1 lần, lúc này bs bảo nên nhắm mắt lại để giác mạc được duy trì độ ẩm.

Đến lượt, mình trèo lên bàn mổ - nơi để máy VisuMax. Điều dưỡng nhẹ nhàng phủ lên mặt mình 1 tấm vải phẫu thuật, lúc này chỉ còn để lộ đúng 2 con mắt mà thôi. Bs dùng banh để mắt luôn được mở, sau đấy dùng vòi xịt nhẹ nước vào mắt (kiểu như rửa mắt ấy), tiếp đến là nhỏ thuốc và bắt đầu phẫu thuật. Mắt tập trung nhìn vào đèn laze và thực hiện theo yêu cầu của bs, đôi khi họ còn trò chuyện để mình đỡ lo lắng, mình có thể còn cảm nhận được mắt bị mờ đi 1 lớp khi laze đốt vào và cuối cùng cái lớp ấy cũng được rút ra để tầm nhìn sáng sủa trở lại.

Ca mổ thành công, mỗi đứa được phát cho 1 cái kính bảo hộ. Vừa ra ngoài mình vẫn còn tranh thủ luyên thuyên thêm với mấy đứa chờ mổ thì được điều dưỡng chuyển sang phòng hậu phẫu, xin thêm cái chăn mỏng đánh luôn 1 giấc tới chiều. Lúc dậy, cảm giác đầu tiên là hạnh phúc. Hạnh phúc vì ca mổ đã thành công, vì 1 tương lai đang chờ mình ở phía trước. Cả phòng bảo mình ngủ ngáy to vl, ngại :( Ra ngoài thấy mẹ với Thúy đang đợi sẵn rồi, cả nhà bắt taxi về nhà bác Kiều thôi.

14/7 : ngày đầu tiên ngủ dậy, cảm giác như được sinh ra lần thứ 2 vậy. Mình giơ 2 bàn tay lên ngắm nghía trước cửa sổ, khoảnh khắc này, nhìn mọi thứ đều sáng hơn và cực kỳ rõ nét. Sau bao năm đeo kính thì đây là khoảnh khắc mà mình cảm thấy hạnh phúc nhất, bao nhiêu dự định mới hiện ra trong đầu.

Ảnh này mình chụp lại để minh họa thôi, hôm ấy lên thủ đô khám lại ngay trước Tết AL

Từ bây giờ mình sẽ phải nhỏ thuốc theo quy định của bác sĩ, cứ 2 tiếng 1 lần, dùng 3 loại (Biotra, Systane ultra và hình như loại cuối là Tobradex?). Nay đánh răng thôi, rửa mặt qua qua ở phía ngoài và kiêng không gội đầu mấy hôm. Chiều nay mẹ với bác Vân về Nam Định rồi.

Những ngày tiếp theo trôi êm đềm như thế, mình vẫn duy trì việc đeo kính bảo hộ đen gần như mọi lúc.

19/7 : 6 ngày sau mổ, mình đến khám lại ở phòng khám riêng của bs Sơn. Mắt trái nhìn tốt lắm, tuy nhiên mắt phải thì vẫn còn bị nhòe một chút. Nhân viên phòng khám ghi 10/10 cả 2 mắt nhưng mình nghĩ mắt phải được 8/10 thôi. Dù sao thế cũng tốt lắm rồi, lòng vui khấp khởi đợi ngày về nhà.

20/7 : hôm nay mình với bố anh Hưng đến chỗ làm spa của Thúy để cùng cầu bình an. Có lẽ đây là lần đầu tiên mình ra ngoài đường phố sau khi mổ mắt. Mọi thứ rõ nét và an nhiên đến lạ, chắc do tâm trạng của mình đây mà.

22/7 : sáng thứ 2, mình đi xe Long Giang về nhà. Đêm qua nói chuyện với bro Đức tới tận 2h đêm mới ngủ nhưng chẳng thấy mệt mà còn háo hức vl. Xách theo đống đồ lỉnh kỉnh, mình thong thả nhìn căn nhà từ phía xa, vẫn ngôi nhà thân quen nhưng cảm giác nay khác đến lạ. Nếu được quay lại, mình vẫn muốn trải nghiệm cái cảm giác ấy thêm 1 lần nữa ... Về tới nhà căn đúng bữa trưa luôn, thấy bố mẹ đang đợi cơm. Nay mẹ có làm món gà rán vì hôm trước mình gọi điện, hehe. Việc đầu tiên là phải đi vòng quanh nhà 1 vòng đã, tranh thủ ngắm nghía mọi thứ như đi công tác lâu vậy.

Chiều 2 mẹ con rủ nhau ra big C, sẵn tiện mua luôn 2 lon Strongbow cho anh Tuấn. Tối hẹn ông ấy ở quán quen thuộc Alya, thế méo nào hôm ấy cơ quan mình cũng tiếp khách rồi kéo hết ra đấy. Haizz, bại cmn lộ tung tích rồi :)) Sau này nghĩ lại, nếu không có lần ra alya hôm ấy thì có thể diễn biến ở những ngày tiếp theo đã khác. Cảm giác như số mệnh an bài vậy, thế thì càng phải cố gắng nhé :D

23/7 : Sáng ngủ trương ở nhà, chiều thì vác mấy đôi giày đi dính keo với vệ sinh lại. Cuối chiều anh Thao gọi điện hỏi thăm, thấy vậy mình cũng phi xe đến quán nước gần cửa hàng ông ấy ngồi chơi luôn, mãi đến khi mẹ điện bảo Chị Hoài lên thăm mình mới về.

24/7 : Chiều hôm ấy phòng qua thăm, anh Trung sắp nghỉ nên cũng rượu suốt. Trớ trêu thật, ngày đầu tiên mình trở lại thì cũng là ngày cuối cùng anh ấy làm việc ở cơ quan, haiz ... Đi làm bao lâu rồi, nay mới có dịp anh em gặp nhau đông đủ mà không phải là Tết. Xong cái mình tót luôn ra chỗ anh Hào để cắt tóc. Gần tối còn tranh thủ trà đá với anh Tuấn ở Time2, khi ấy nhìn mấy cái đèn nó trang trí bên Time1 thấy tỏ rõ các vầng sáng, kiểu như hào quang ấy. Với lại thời gian đầu sau khi mổ mắt, mình nhìn cái gì cũng sáng hơn bình thường.

Về nhà thấy bác Sim sang thăm từ lúc nào rồi, tối Phong Đôn với Dương Bựa cũng sang nữa, pha cho chúng nó ấm chè tàu mình cũng làm mấy cốc. Hậu quả là đêm ấy 2h mới ngủ được. sáng ra oải vl :(

Đợi phòng qua thăm

25/7 : Giờ G

Từ hôm mổ đến nay đúng 13 ngày - con số xui xẻo vl. Sáng hôm ấy chú Hưng gọi điện thông báo tối phòng chia tay a Trung ở hải sản Kiều Trang. Mình nhận lời đồng ý.

Chiều hôm ấy mưa, mong sao mưa to tới tối cmnđ vì thực ra mình vẫn muốn ở nhà hơn. Nhưng trời phụ lòng người, hơn 5h tối thì tạnh hẳn. Lúc lấy xe ra, mẹ còn gàn ở nhà đi, mình gắt lên "tội vạ gì con chịu", giờ mới thấy hối hận, nhiều lúc nghĩ lại bỗng nhiên thấy có lỗi với Mẹ nhiều lắm.

Tăng 1 xong, tăng 2 mọi người rủ nhau đi karaoke, mình khuyên chuyển sang ngồi cafe để dễ nói chuyện thì không ai nghe. Và điều gì đến rồi cũng đến, hết tăng 2 mi mắt phải mình bắt đầu hơi giật giật, đỉnh điểm là lúc đuổi theo a Trung để hộ tống thì phải nhờ a Hải cầm lái vì mắt mình giật quá. Về tới nhà, giấu bố mẹ trốn lên tầng 2 tắm rồi đi ngủ. Hy vọng ngủ xong thì mọi chuyện sẽ ổn hơn, nhưng ĐÉO.

26/7 : Sáng dậy mắt phải vẫn thế, bắt đầu lo. Nhắn tin và gọi điện cho bs Sơn thấy không trao đổi hiệu quả nên 29/7 mình quyết định lên khám lại. Ngủ dậy 2 mắt lúc nào cũng đỏ nhưng nhỏ thuốc thì hết. Thị lực lúc này vẫn ổn, tuy nhiên vì ngại mà mình đã không nói ra chuyện hôm trước cho bs. Nghĩ lại thấy ngu vl, lúc ấy nói ra có khi lòng thanh thản hơn nhiều, đỡ nghĩ ngợi và dẫn tới những chuyện tồi tệ sau đấy.

Timeline (tương đối)


27/7 - 5/8 : Thời điểm này việc giật mí mắt vẫn còn nhưng đã giảm dần, đồng thời thị lực vẫn ổn định. Có chăng là mắt phải cảm thấy hơi mờ đi chút, cảm giác thôi nhé. Để bảo vệ cho đôi mắt, mình đã hạn chế vận động hơn và gia tăng việc nằm đệm ở cơ quan.

6/8 : Thèm ngụm chè khô mà không dám pha vì sợ mất ngủ. Lớ ngớ thế nào lại thấy ngay mấy gói Cozy mà mình mang vào từ đợt trước. Nghĩ trà gói chắc nhẹ "đô" hơn nên mình cũng pha luôn 1 gói. Thế đéo nào hết cốc chè ấy thì cả trưa và tối cũng không ngủ được luôn. Lần đầu tiên trong đời mà mình thức trắng 1 đêm chỉ để cố "ngủ". Đêm ấy tỉnh táo đến khi đi làm, đm !!!

Mấy ngày sau tình trạng vẫn không khá hơn. Mình trở nên cáu gắt với mọi thứ, đến cơ quan là chỉ vật ra để cố ngủ bù nhưng không được. Nằm quá nhiều khiến thói quen sinh hoạt và nhịp sinh học của mình bị đảo lộn hoàn toàn. Thiếu ngủ càng trầm trọng, càng cố gắng thì càng bế tắc. Nghĩ lại thấy ngu vãi, đợt ấy đi khám sớm chắc mọi chuyện đã khả quan hơn nhiều :(

Việc mất ngủ cứ kéo dài như thế đến 19/8 thì có diễn biến tiếp theo : HOA MẮT. Sáng hôm ấy, lại một ngày mới sau cơn mất ngủ, mình uể oải mò vào cơ quan. Mở mắt ra là sửa máy in A3 cho thằng Huynh củ chuối P.TC, sau đấy là test đường truyền cho hội nghị trực tuyến. Ngồi loay hoay với mớ dây, vừa đứng dậy thì mọi thứ tối sầm lại, hình ảnh nhòe nhoẹt đi và chỉ còn 2 màu sáng tối. Thật ra hiện tượng hoa mắt đã xuất hiện cách đấy mấy hôm nhưng lần này là nặng nhất, nó như báo hiệu những sóng gió sắp đến với mình vậy.

Dường như mọi thứ đã vượt qua giới hạn chịu đựng trên đôi mắt. Sau hôm đó, mình nhận thấy thị lực của mắt trái bắt đảm giảm dần. Nhìn xa không còn rõ như trước nữa, hình ảnh bị nhòe 1 thành 2 và thi thoảng còn mờ như nhìn qua một lớp sương mù vậy. Mệt mỏi thật sự. Mình đã từng nghĩ tất cả chỉ là do mất ngủ thôi, nếu cố gắng ngủ được thì mọi thứ sẽ hết, nhưng không ...

13/9 : hôm nay là rằm Trung thu, mình quyết định lên Hà Nội khám lại. Thị lực MT 5/10 trong khi MP là 10/10. Mình có kể với bs Sơn là mất ngủ nhưng ông ấy không tin mà còn bảo mắt mình như thế là do dùng máy tính điện thoại nhiều. Ức chế đéo muốn nói thêm gì nữa, từ lúc ấy bắt đầu có ác cảm với ông bs này.

18/9 : quay lại tập gym, có lẽ do mệt nên sẽ dễ ngủ hơn ???

24/9 : mấy hôm nay mắt trái vẫn thế, mình nghĩ là do thần kinh thôi. Mắt trái bị chói, lóa sáng (cứ nhìn vào mặt trời và hình ảnh chỉ còn 2 màu sáng tối) và nhòe hình (nhìn 1 thành 2). Cảm giác phía sau gáy và sau lưng bị buốt (thiếu máu chăng). Đm, không được bỏ cuộc, cố lên nào. Tối ngủ thì okie nhiều rồi nhưng buổi trưa thì gần như không ngủ được (thời điểm này hình như mình đã đi khám ở viện 1 và được kê cho mấy viên thuốc ngủ, sau khi uống thì giấc ngủ tối bắt đầu quay trở lại).

01/10 : ngủ tối đã dần ổn hơn, tuy nhiên ngủ trưa thì vẫn thế - nằm và khá tỉnh. Trưa nay quyết định chơi nửa viên thuốc an thần Zopiclon nhưng có vẻ vẫn chưa khả quan lắm. Xác nhận lại mắt trái là đúng nhòe hình, bị lóa trong một số trường hợp ánh sáng mạnh, buổi tối thi thoảng nhìn vào đèn đường còn thấy vòng hào quang xanh đỏ. Tốt nhất là đéo lên mạng search nhiều, càng đọc càng thấy lắm bệnh vcl. Thời gian này sẽ kết hợp thể dục thể thao và ăn uống lành mạnh hơn, cố lên, vẫn còn nhiều hy vọng lắm !

11/10 : mấy nay hiện tượng tối sầm ít hẳn, ngủ tối ngon hơn. Sáng dậy thị lực mắt trái rất tốt, có lúc còn tưởng hồi phục rồi nhưng đi vào làm việc thì lại kém dần, nhất là vào chiều vì trưa ko ngủ đc. Sắp tới sẽ uống thuốc an thần vào trưa để ổn định hẳn buổi trưa, chỉ cần ngủ đc thì mọi thứ sẽ sớm ổn thôi.

18/10 : đi khám, lần này vẫn ngu vì ko hỏi mà chỉ ngồi kể triệu chứng. Bs chuẩn đoán viêm kết mạc và viêm bờ mi. Tối ngủ ngon rồi, trưa cũng khá hơn tí. Thời gian này hiện tượng loá mắt diễn ra gần như là hàng ngày, mắt trái bị tức, nhìn nhoè và thấy hình ảnh có bóng. Mắt phải cũng bị lây từ trái qua thì phải, đôi lúc bị loá. Thậm chí ngủ cả đêm dậy, đc tiếng là lúc sau mắt trái lại mỏi chỉ muốn nhắm cmnl. Chiều mai ra viện mắt NĐ khám thêm cho yên tâm, nhớ đo thêm nhãn áp nữa (lúc ấy tự nhiên tìm đọc được mấy bài liên quan tới nhãn áp vì nó có triệu chứng giống mắt mình), mong có thêm các câu trả lời của bs NĐ để an tâm hơn.

23/10 : chiều nay đi làm nhưng 2 mắt đau quá, thị lực mắt trái giảm đi rõ rệt. Mình lén ra viện mắt NĐ khám thì nhãn áp rất cao (35,28) và được chuẩn đoán glocom. Thấy vậy mình vội bắt xe lên HN luôn, may sao đặt được xe của Long Giang. Ngồi ngay sau ông tài xế, qua cái ghế ấy, mắt phải nhìn mọi thứ rất rõ nét trong khi mắt trái thì như bị mù dở vậy. Lên phòng khám của bs Sơn, đo lại nhãn áp vẫn cao. Mình được kê thuốc Acetazolamide, Kalium chloratum biomedica và Anpha gan P để điều trị. Mãi về sau mới biết hôm 18/10 lên khám thì ông ấy có kê cho mình thuốc mỡ Maxitrol và chính thuốc này là nguyên nhân chính dẫn tới tình trạng tăng nhãn áp. Đen vl, chính thức 9 ngày tuyên chiến với việc mất ngủ

  • N1 - 24/10 : Nay ngủ dậy mắt có vẻ "trong" hơn rõ rệt, hiện tượng tối sầm gần như không còn. Thi thoảng mắt trái vẫn tức và hình như bị MỜ đi đột ngột khi làm việc trên máy tính. Có vẻ bs đã bắt đúng bệnh, các vệt đỏ ở mắt không còn, nhìn lòng trắng rõ ràng hơn. Thử nhìn từng mắt thì thị lực không thay đổi mấy, trưa vẫn mất ngủ. Mai sẽ uống thuốc zopiclon để theo dõi.
  • N2 - 25/10 : chính xác là mắt bị cộm, thi thoảng nhức 1 cái và hơi "mỏi" nên luôn có cảm giác muốn nhắm lại.
  • N3 - 26/10 : ngủ dậy 2 mắt lại đỏ hoe (chắc do hôm qua đi chơi tối), mắt trái nay nhức nhiều hơn, cảm giác như bị nhói 1 cái ấy. Thị lực mắt trái nhìn có vẻ bị nhòe như của mắt phải hồi mới mổ. Có khi là nó đang hồi phục nhỉ ???
  • N4 - 27/10 : ngủ dậy mắt vẫn đỏ, thị lực có vẻ tốt hơn. Tuy nhiên, thi thoảng có cảm giác như bị 1 màng trắng đục che tầm nhìn, chớp mấy lần thì hết.
  • N5 - 28/10 : vẫn đỏ, vẫn chưa ngủ trưa được dù đã mò vào cơ quan. Vấn đề quan trọng nhất bây giờ có lẽ là đi ngủ được. Thị lực mắt trái nay hơi ảo, nhìn vẫn rõ nhưng có cảm giác khung nhìn không liền lạc, có một số chỗ bị làm sao đó mà mình chưa phát hiện ra. Vừa test, thị lực nhìn xa tốt hơn nhiều nhưng vẫn bị nhòe.
  • N6 - 29/10 : nhìn xa ổn nhưng nhìn gần có vẻ kém, nhất là vào lúc ngủ dậy.
  • N7 - 30/10 : sáng mắt hơi đỏ, nhìn gần có cảm giác mờ mờ (mắt trái bị, mắt phải thì không).
  • N9 - 01/11 : lên nhà bác Kiều, tối thử nhìn xa thì mắt trái tinh vl trong khi mắt phải lại nhìn mờ mờ. Ban ngày thì có vẻ là ngược lại, khó hiểu vl. Mai khám sớm thứ 7.
17/11 : nay ra Ngọc Đức đo thị lực, mắt phải bị viễn trong khi mắt trái vẫn còn loạn. Lạ nhỉ, không biết độ loạn này là tồn dư ngay sau mổ hay do mất ngủ ??? Mé, thật sự mắt trái ko ổn lắm : cảm giác mỏi cộm chỉ muốn nhắm lại thôi. Khi đi đường, kết mạc còn thường xuyên xuất hiện những mạch máu và đôi lúc chúng còn ôm trọn 1 bên của con ngươi (cứ về nhà nghỉ ngơi là hết), trước tầm nhìn như có thứ gì đó trong suốt xuất hiện, cảm giác dây thần kinh ở mắt hay nhức và đau, trạng thái khung hình rõ - mờ đan xen nhau liên tục.

Kết quả đo mắt ở Ngọc Đức

22/11 : lần này lên khám ở BV Mắt TW, chụp oct bán phần sau và đo thị trường thì không phát hiện ra gì cả, OCT mắt trái phải chụp lại 2 lần mới được. Cuối cùng bác sĩ kê thuốc và hẹn tháng sau khám lại. Mình có lên lại BV này nhiều lần, nhưng đo OCT thì vẫn chưa. Lần tới nhất định sẽ thử lại cho yên cmn tâm.

Từ Tết Canh Tý 2020 đến giờ


Thời gian này bệnh tình vẫn thế, mọi thứ không có tiến triển gì nhiều. Cái mà mình băn khoăn nhất có lẽ là hiện tượng xuất hiện mạch máu ở kết mạc kèm theo việc nhìn nhòe ở mọi khoảng cách trên mắt trái.

26/02/2020 : đi chụp MRI sọ não ở viện 1, kết quả bình thường, có phát hiện POLYP xoang hàm trái nhưng khi anh Thắng dẫn lên chuyên khoa thì họ bảo không phải.

05/03
- Sáng : ra bv mắt tw, lần này quyết định chọn khám Giáo Sư cho yên tâm thì được kết luận là viêm giác mạc. Ảo vl, haiz.
- Chiều : lên bs Sơn khám lại, ông ấy vẫn bảo mắt mình bị viêm kết mạc bờ mi và bỏ qua những chia sẻ của mình dù hôm ấy hốc mắt đau lắm. Có thể do mình vẫn còn e dè hoặc thật sự ông này là 1 bs có tài mà không có đức !

06/03
- Sáng : quyết định quay lại bv mắt tw và khám thường. Lần này bs nghi do xoang, chứ mắt thì không phát hiện ra vấn đề gì cả.
- Chiều : nhờ quen biết, mình lại mò ra viện 108 để khám thì bs cũng không thấy gì cả. Anh ấy còn dẫn mình sang phòng khám thần kinh nhưng cũng vậy.

12/03 : quay lại viện 1 để chụp thêm CT hàm mặt ⇒ "Xoang hàm trái niêm mạc dày không đều, có hình polyp". Vậy là do xoang à ??? Lại theo anh Thắng lên phòng khám chuyên môn, lần này bs có kê thuốc và còn bảo hiện tượng đau âm ỷ ở hốc mắt không phải do xoang hàm gây ra đâu. Hơi hẫng một chút nhưng thôi, cố uống thuốc theo đơn xem thế nào. Sau 1 tuần, kết quả có khá hơn chút nhưng thật sự, bệnh ở mắt mình không phải do xoang đâu.

31/03 : lần này là 1 địa điểm mới -  BV Mắt HN - NĐ. Bác sĩ ở đây khá nhiệt tình nhưng họ cũng không phát hiện ra gì cả. Lại tốn 1,5 củ mà chả ra đâu với đâu :(

19/04 : Thật sự thì MP rất ổn dù thị lực không còn tốt như lúc mới mổ, trong khi đó MT vẫn vậy. Mấy hôm nay mình nghĩ nhiều lắm, có khi nào tất cả những vấn đề đang xảy ra trên MT của mình là do thần kinh không ??? Vì sau khi xâu chuỗi lại tất cả các sự việc, từ khi mất ngủ cho tới nay thì mọi thứ đều có dính dáng tới khía cạnh thần kinh. Chẳng nhẽ 1 hôm karaoke mà mọi thứ đảo lộn như vậy ???

Các dấu hiệu hiện nay trên MT
- Luôn có cảm giác tê cứng ở bán phần sau, nhiều lúc ấn hay day vào các huyệt xung quanh mắt thì cảm giác ấy càng rõ rêt.
- Cảm giác sưng và như có thứ gì đó chèn ép ở phía hốc mắt.
- Hình ảnh có bóng mờ ở mọi khoảng cách. Có thể đây là kết quả của loạn thị, nhưng mình nghĩ ngoài loạn thị ra thì chắc chắn thần kinh cũng có nhúng tay vào vụ này.
- Kết mạc hay xuất hiện các mạch máu khi đi đường hoặc làm việc cần sự tập trung (đánh cờ ...)
- Vào buổi tối, cả 2 mắt khi nhìn vào đèn giao thông thì hình ảnh bị lóa đi rất nhiều. Không biết dùng từ lóa có chính xác không nữa.

H/a mình sưu tầm

Đây chính xác là những gì mà mắt mình nhìn thấy nè

Phía trước có thể chặng đường còn dài lắm. Nhưng thằng Ngố này nhất định sẽ không dừng lại đâu, cố gắng nhé tôi ơi !!!

http://howmymindchanged.blogspot.com/2018/03/tim-hieu-ve-mo-can-thi.html